Tóc Nâu

KHÔNG DĨ VÃNG






Em vẫn là của anh
Từ khi mùa thắp nắng,
Đến tận cùng trống vắng,
Niềm chung thủy đâu vơi.
 
Khi ta vào cuộc chơi
Bao tiếng cười òa vỡ
Chôn vùi đi trăn trở
Nụ tình nở trên tay...
 
Biết thể nào đúng, sai
Bận lòng chi nhân thế
Hẹp hòi chưa từng thể
Một kiếp nào tìm mơ.
 
Tim, là tim ngu ngơ
Đi tìm một chân lý
Về đâu, ai tri kỷ
Đưa tình thơ lên ngôi.
 
Chung rung cảm, bồi hồi
Khi vừa rơi chiếc lá...
Nghe lời ru biển cả...
Hồi trả chuyện còn_không.
 
Đây hồn thơ mênh mông
Ươm tình dâng bát ngát
Ta tựa dòng sóng cát
Vỗ về nhau, tương tư...
 
Anh à, tình thực hư
Ta lấy gì minh chứng
Bảo nhau là ảo tưởng
Với nhịp đời quẩn quanh!
 
Em vẫn là riêng anh
Với lời thơ mong manh,
Mong manh tựa trời xanh
Chỉ nhịp đời tồn tại!
 
Ta đi, ta về lại
Nơi chốn mình không quên
Nơi mình đã đặt tên:
Ngôi nhà không dĩ vãng...
 
 
Tóc nâu

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 8 tháng 12 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "KHÔNG DĨ VÃNG"